Dù bị ăn phải nấm độc, Đức Phật lại nói rằng người cúng dường đã tạo Phúc báu, tại sao?

Trong một bữa ăn được cúng dường, Đức Phật đã ăn phải nấm độc, một thời gian ngắn sau ngài đã nhập Niết-bàn. Nhưng Đức Phật từ bi lại giảng dạy cho tôn giả A Nan rằng người cúng dường đó đã tạo quả phúc nhiều đời. Tại sao như vậy?

Đức Phật ăn phải nấm độc trong bữa ăn cúng dường

Thuần Đà là một thợ rèn tài ba và đặc biệt, ông có lòng biết ơn sâu sắc đối với Đức Phật. Khi Đức Phật cùng đoàn Tăng tới Câu Thi Na, lòng biết ơn của ông bộc lộ khi ông mong muốn được phục vụ Đức Phật. Bằng tất cả tình yêu và lòng kính trọng, ông đã tỉ mỉ chuẩn bị những món ăn tinh tế nhất, trong đó có một nồi cháo nấm kèm sữa thơm ngon.

Đức Phật, với sự nhận biết sâu sắc của Ngài, đã chỉ dẫn Thuần Đà chỉ dành món cháo nấm này riêng cho Ngài và không cúng dường cho bất kỳ ai khác. Ngài biết rằng không một sinh linh nào, trong số những sinh linh ở cõi Trời, cõi Người, Ma giới hay Phạm thiên giới; Sa Môn, Bà La Môn hay bất kỳ ai khác, có thể tiêu hóa được món ăn độc đáo này ngoại trừ Ngài.

Điều này cho chúng ta thấy một bài học quý giá về lòng từ bi của Đức Phật: một người Thầy sẽ luôn chấp nhận gánh chịu nguy hiểm và để lại cho đệ tử những điều tốt đẹp.

Sau khi thưởng thức món ăn ấy, Đức Phật đã phải đối mặt với bệnh tật. Mặc dù chịu đau dữ dội từ những triệu chứng lỵ huyết, Ngài vẫn giữ được sự tỉnh táo và kiên trì chịu đựng cơn đau. Đức Phật đã biết trước những khó khăn mình phải trải qua, và Ngài đã nhận ra đây là dấu hiệu rằng đã đến lúc Ngài tiến vào giai đoạn cuối của cuộc đời.

Đức Phật đã biết trước mọi chuyện, Ngài biết rõ đây là nhân duyên để Ngài nhập Niết Bàn: –

“Bữa ăn của nàng Sujàtà dâng Như Lai trước khi thành tựu đạo quả, và bữa ăn của Cunda dâng cúng trước khi Như Lai Niết Bàn; cả hai bữa ăn ấy đem lại phước báu bằng nhau, tạo quả bằng nhau; và quý báu, cao thượng hơn tất cả sự cúng dường khác. Nghiệp tốt của hai bữa ăn ấy sẽ trổ quả hạnh phúc nhiều đời, tuổi thọ cao, tài sản, danh vọng đều thịnh mãn, thường hưởng được phước báu cảnh trời hoặc cảnh vua chúa quyền quý cao sang!”.

Sau đó, Đức Phật đã nhấn mạnh với A Nan rằng nếu có ai đặt câu hỏi về bữa ăn cuối cùng này, ông nên giải thích như trên để giải thích cho Thuần Đà và giải đáp thắc mắc của mọi người.

Ngài biết rằng trong thời kỳ mạt pháp, sẽ có những hiểu lầm và tư tưởng sai lệch. Một trong những quan điểm sai lầm đó là người tu sẽ không thể đắc đạo nếu mắc bệnh; và người tu đắc đạo sẽ không mắc bệnh trước khi từ bỏ thân xác phàm tục.

Và bữa ăn cuối cùng này cũng là dấu hiệu để Ngài cho thấy rằng, người mắc bệnh không phải là không thể đắc đạo và người đắc đạo không phải là không mắc bệnh.